00 h 36
Mưa rơi rả rích, đêm chỉ có tiếng nhạc, tiếng mưa và tiếng gõ phím.
Chất kích thích của ly cà phê Trung Nguyên vẫn còn mạnh lắm, chưa ngủ được.
Nếu may mắn, chỉ vài ngày nữa thôi là sẽ xa Việt Nam một thời gian không ngắn cũng chẳng dài, luyên thuyên tí cho đêm nhanh qua.
Mình đã viết bài cho cái blog này hơn 3 năm nay, đơn giản vì nó có ích cho người khác và cho chính bản thân. Nói ngu lỡ tèo, thì ít ra cũng làm cho đời được từng này, chẳng phải kinh khủng nhưng cũng chẳng phải tầm thường.
Mình ghét cái ý nghĩ viết blog thì phải uyên thâm, phải giỏi, phải hơn người. Điều cũ với người này nhưng có thể là mới với người khác. Nếu mỗi người chia sẻ những gì mình biết, mình học được mỗi ngày thì sẽ có bao nhiêu điều thú vị được chia sẻ ?