New FAMILUG

The PyMiers

Friday 2 September 2011

Move on another ways

Bắt đầu bằng "bài toán" chọn ngôn ngữ để học.
Đưa ra một quyết định to lớn không phải đơn giản, bởi nếu thực sự học, lựa chọn này sẽ quyết định rất nhiều đến cuộc đời bạn, thời gian bạn sử dụng. Bởi vậy làm sao đưa ra quyết định đúng đắn sẽ là 1 câu hỏi?

Vấn đề dẫn tới nảy sinh các "đầu mối" mà các môn học khác có thể nhảy vào.
Ai đó sẽ vác tối ưu để tính toán xem học cái nào là tối ưu nhất (Tối ưu đa mục tiêu - khó lòi =.= )
Hoặc đơn giản hơn, ai đó sẽ vác bài toán kinh tế học ra và so sánh nhu cầu, mức lương để quyết định lựa chọn.
Cũng có khi có người để người khác quyết định hộ mình, đơn giản vì họ không đủ khả năng đưa ra quyết định???

Vậy ta xem xét quá trình lựa chọn:



Yếu tố đầu tiên có thể để ý tới đó là sở thích (hay đam mê - ồ 1 từ rất khó xác định)!
Bạn sẽ thích 1 cái j đó, cụ thể trong bài này là một ngôn ngữ nào đó. Thích đôi khi lại chả có lí do, chỉ là cảm thấy thế thôi. Và nếu bạn đi theo cái sở thích "ngắn hạn" ấy... một ngày không xa, rất rất có thể...nó sẽ chết!
Bạn lại quay đi với một sở thích mới... và những cái cảm xúc ngắn hạn ấy khó mà có thể đưa bạn đi xa. Trừ khi bạn tự biết tạo ra cho mình một thứ trừu tượng - gọi là động lực ~.~

Yếu tố tiếp theo có ảnh hưởng lớn đó là môi trường và các ý kiến "chuyên gia":
Người người học C#, nhà nhà học C#, thằng này hét to winform, thằng kia lại webform @@ nghe thật là đau đầu, và có thể cái dòng nước ấy cũng quấn bạn đi, ngồi làm tí C# cho nó theo thế thời!. Rồi ý kiến bạn mò ra từ trên mạng, phần lớn là những ý kiến 1 chiều. Những lời có cánh của thằng chỉ biết mỗi C# viết về C#, những câu tung hô của thằng chỉ biết Python viết về Python. Xin hãy nhớ, thằng chột làm vua xứ mù nó chưa bao giờ nhìn thấy thằng chột khác nên hiển nhiên nó là nhất. Nếu muốn có ý kiến chuyên gia, hãy tìm những người đầy kinh nghiệm, những người thực sự tâm huyết và từng trải, những người có thể chỉ ra cái đẹp, cái xấu của từng ngôn ngữ mà lắng nghe họ. Các trường đại học nước ngoài dạy các khóa học Computer Science chỉ dùng Java (mơ ước của ta) vậy mà vẫn còn bị các chuyên gia phê phán:
http://www.joelonsoftware.com/articles/ThePerilsofJavaSchools.html


Nhu cầu:
Nhu cầu xã hội có thể dễ dàng điều tra trên các trang tìm việc. So sánh số lượng, mức lương có thể góp phần giúp bạn đưa ra quyết định. Nhưng rõ ràng nếu bạn lấy yếu tố này để quyết định, nó nói rõ rằng bạn cần tiền và lấy lập trình làm công cụ. Cũng tốt đấy, chỉ trừ việc bạn sẽ phải : chiu đựng công việc của mình!
Học một ngôn ngữ để có thể ra trường, đấy là mục đích duy nhất? chọn C# nhé ;)

Động lực
Thú thật cái trò lập trình không phải là chỗ dễ sinh ra cảm xúc (đắm đuối), mà cảm xúc lại là yếu tố mạnh mẽ dẫn dắt người ta. Đọc truyện tranh, xem phim, dễ chịu hơn là ngồi viết code loăng ngoằng. Bởi vậy nếu bạn không biết tạo cảm xúc (thăng hoa) từ cái trò lập trình, bạn sẽ sớm chán nó thôi. Mài bàn phím với mấy chương trình tìm số lớn nhất, tính trung bình cộng, nhập vào danh sách sinh viên... hiếm khi khiến bạn thực sự hứng thú. Đúng là cái  trò lấy cái nhàm chán để nuôi cái nhàm chán. Hãy thử tưởng tượng cảm giác bạn nhấn submit và kết quả trả về dấu tick màu xanh trên ProjectEuler sau 3 ngày đầu óc vất vưởng quanh một bài toán. Cám giác đó thực sự là thăng hoa!
Hãy thử refactor đoạn code củ của bạn, tăng tốc nó lên 10 lần, cảm giác đó cũng đúng là thăng hoa! Hãy mang phần mềm của bạn đến nhiều người và nhận những lời cảm ơn, khen chê từ người dùng... cảm xúc ấy cũng chính là thăng hoa :))

Bài toán chọn ngôn ngữ chỉ có giá trị khi bạn thực sự muốn lập trình, để đi đâu đó, hay chỉ đơn giản là kiếm "cảm xúc thăng hoa". Còn nếu bạn vẫn đang phân vân mình sẽ làm gì thì tạm gác bài này vào 1 góc và chờ cơ hội mở nó ra.

Làm những thứ bạn không muốn đúng là thảm họa.
Nếu đằng trước bạn là một thứ bạn không thích nhưng vẫn phải vượt qua, hoặc hãy tạo cảm hứng để biến nó thành một trò chơi thú vị, hoặc ngồi kêu ca và nhận một kết cục mà ai cũng biết là gì!

Cuộc đời là một chuỗi các lựa chọn, hay cố mà chọn khi đời nó vẫn cho bạn cái quyền ấy .
Hehehe
Bài viết tự kỷ chào mừng ngày mùng 2 - 9
PS: đầu bài chả liên quán els j đến nội dung :">

1 comment:

  1. rảnh rảnh lại phọt ra được bài :))
    xem mấy phim hacker nhiều vào sẽ thấy thích code =))

    ReplyDelete